“Tứ bất tử” là 1 lịch sử một thời về sự quần chúng tao tôn vinh và thờ phụng “bốn vị thánh ko khi nào chết” (Tứ bất tử): Thánh Tản Viên, Thánh Gióng, Thánh Chử Đồng Tử và Thánh kiểu mẫu Liễu Hạnh. Kể cũng kỳ lạ, vì thế những vị thánh thần tuy nhiên dân gian trá tôn sùng thì thật nhiều, vậy tuy nhiên chỉ mất 4 vị được bịa riêng rẽ rời khỏi, liệt vô hạng “siêu thánh”. Tuy nhiên, nếu như phân tích kĩ về từng góc nhìn, tất cả chúng ta tiếp tục mò mẫm rời khỏi được những phát xuất thâm thúy xa cách, một vừa hai phải khác biệt, một vừa hai phải nhiều hóa học văn hoá sử ganh đua của truyền thuyết dân tộc bản địa được lưu truyền bao đời ni vô dã sử.
Con số 4 vô dân gian trá từ trước đang được có rất nhiều chân thành và ý nghĩa mang ý nghĩa triết lí: “bốn phương tám phía, tứ hải giai huynh đệ, tứ trụ triều đình, tứ tuyệt”... cũng có thể thấy rằng từng cơ cấu tổ chức độ quý hiếm vật hóa học niềm tin nhiều khi được chính thức vì chưng “bộ tứ”.
Bạn đang xem: vị thánh nữ trong tứ bất tử là ai?
![]() |
Truyền thuyết Sơn Tinh - Thủy tinh ranh. |
Theo những ngôi nhà phân tích (Lê Đức Thịnh 2001, Trần Ngọc Thêm 2001), Thánh Tản Viên được xem như là vị thánh được nhắc cho tới trước tiên. Có lẽ đấy là vị thánh tương quan cho tới truyền thuyết về sự bảo đảm, lưu giữ gìn nước nhà vô cuộc đấu tranh giành đối nghịch với vạn vật thiên nhiên và với giặc nước ngoài xâm của dân tộc bản địa. Truyện kể về xung đột đem sắc tố “tình ái” đằm thắm nhì vị thần biểu tượng cho tới nhì quyền năng đối nghịch nhau: Thuỷ Tinh (Thần Nước), là sức khỏe bất ngờ, thể hiện của thiên tai lũ lụt, bão tố ... tuy nhiên thường niên quần chúng tao nên gánh chịu đựng, nhất là dân cư lưu vực đồng vì chưng sông Hồng (mà Thăng Long là vùng chịu đựng tác động khá nặng nề nề). Còn Sơn Tinh (Thần Núi), thường hay gọi là Thánh Tản Viên, thay mặt đại diện cho tới sức khỏe vật hóa học, ý chí, sự lanh lợi, lòng trái ngược cảm và sự liên hiệp toàn dân, đang được chống đỡ ý chí và chống đỡ thành công xuất sắc với mức độ huỷ khử tàn đập phá của từng thiên tai địch hoạ.
Trong tiềm thức dân gian trá của những người Việt, Tản Viên là vị thánh diễn tả cho tới những năng lực lớn rộng lớn và vĩnh viễn của xã hội vô làm việc phát minh rời khỏi mối cung cấp của nả vô vàn và vô kungfu chống thiên tai (lũ lụt) nhằm bảo đảm an toàn cuộc sống đời thường công cộng.
Tuy nhiên, đang được với nhì ý niệm và cơ hội lý giải xuất xứ của vị Thánh này.
Các học tập fake thời phong con kiến (các sử gia, những ngôi nhà trước tác) cho tới Tản Viên là "hạo khí anh linh của trời khu đất sinh ra" (Kiều Phú, vô Lĩnh Nam chích quái), hoặc cho tới "Tản Viên là một trong vô 50 người con cái của Lạc Long Quân, Âu Cơ theo đuổi phụ vương xuống hải dương " (đúng rời khỏi thì nên là chắt khoảng chừng đời loại 19). Chàng "từ hải dương lên đường vô, qua chuyện cửa ngõ Thần Phù, ngược sông Hồng cho tới Long Đỗ (Hà Nội), Trấn Trạch, rồi ngược sông Lô, cho tới Phúc Lộc giang". Từ đấy, " nhận ra núi Tản Viên cao vời, xinh đẹp mắt, lại tăng phía bên dưới dân bọn chúng thuần phác hoạ, thái bình", nên chàng "đã thực hiện một con phố trực tiếp như kẻ chỉ, kể từ Bạch Phiên Tân lên trực tiếp phía Nam núi Tản Viên, cho tới động An Uyên, thì lập diện nhằm nghỉ ngơi ngơi" (Trấn Thế Pháp, cũng vô Lĩnh Nam chích tai quái, tuy nhiên là 1 dị bản). Các người sáng tác Lịch triều Hiến chương (Phan Huy Chú) và Việt sử Thông giám cương mục ... cũng đều phải sở hữu những ý niệm tương tự động.
Trong khi cơ theo đuổi ý niệm của quý khách, được thể hiện tại qua chuyện những bạn dạng thần mến thần phả ở những thôn vô vùng Truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh (Hà Tây, Hà Nội Thủ Đô, Vĩnh Phú) thì Thánh Tản Viên lại là người dân có thực, xuất đằm thắm kể từ tần lớp nghèo nàn đau khổ vô dân bọn chúng. Chàng thương hiệu thực là Nguyễn Tuấn, tài giỏi “hô phong hoán vũ”, kiêu dũng, được Hùng Vương kén chọn thực hiện rể, gả đàn bà Mỵ Nương. Sau cơ, Thủy Tinh vì thế ko được lựa chọn, đang được nổi nóng rước binh cho tới tấn công, xẩy ra những cuộc chinh chiến trong vô số năm trời. Rốt cuộc, Thủy Tinh luôn luôn là người chiến bại...
Quan niệm này phù phù hợp với những ý niệm công cộng đang được với về những thánh bất tử vô tiềm thức dân gian trá, chính vì chủ yếu ý niệm ấy đang được tạo thành một hình tượng "Thánh Tản Viên" với tính nhất quán và hoàn hảo.
![]() |
Tượng đài Thánh Gióng bên trên núi Sóc Sơn. Ảnh: ANTĐ |
Còn Thánh Gióng là 1 vị thánh quá không xa lạ với quần chúng tao. Truyền thuyết này ràng buộc và lưu truyền với từng mới người Việt. Thông qua chuyện một mẩu chuyện một đứa trẻ con kì quái, lên 3 rồi tuy nhiên chẳng biết thưa mỉm cười gì cả. Vậy mà mỗi khi giặc Ân kể từ phương Bắc cho tới thì cậu bé bỏng tầm thông thường cơ tự nhiên thay đổi không giống, vực dậy thưa năng rất là dõng dạc và nhanh chóng rộng lớn trở thành một tráng sĩ. Vị tráng sĩ này cưỡi ngựa Fe, team nón Fe, cụ côn Fe ... 1 mình xông rời khỏi đằm thắm trận chi phí. Đánh tan giặc Ân, vị hero vứt lại toàn bộ, 1 mình một ngựa cất cánh trực tiếp lên trời. Đây chắc chắn là là bài xích ca hào hùng nhất về truyền thống lâu đời tấn công giặc lưu nước lại của dân tộc bản địa tao. Những quả đât đơn sơ, lớn mạnh kể từ nghèo nàn khó khăn, tuy nhiên khi nước nhà lâm nguy nan thì sẵn sàng xả đằm thắm, quyết tử vì thế nghĩa rộng lớn. Lúc cơ, chúng ta phát triển thành một quả đât khác hoàn toàn, với sức khỏe khác người. Truyền thuyết sử ganh đua nhiều hóa học hero ca này vẫn còn đấy lưu lưu giữ vì chưng những di tích lịch sử rất rất đa dạng bên trên thôn Gióng, Sóc Sơn, Hà Nội Thủ Đô.
Truyền thuyết còn kể rằng: Ông sinh rời khỏi bên trên xã Phù Đổng, thị trấn Gia Lâm, Hà Nội Thủ Đô thời Vua Hùng loại 6. Thánh Gióng là kẻ "trời" đầu bầu thực hiện đứa trẻ con tuy rằng lên 3 tuy nhiên ko biết thưa mỉm cười. Trong trận đánh với giặc Ân, Thánh Gióng nằm trong kungfu với Thánh Hùng Linh Công, cả nhì nằm trong thích hợp binh tấn công một trận đưa ra quyết định ở chân núi An Vũ Ninh Sơn. Hùng Linh Công là con cháu ruột Vua Hùng, một danh tướng mạo nằm trong đời Hùng Vương loại 6 (1718 - 1631 TCN), ông được vua trao cho tới kim đao và 3 vạn binh mã lên đường tiền phong cùng theo với Thánh Gióng quấy tan giặc Ân. Ông được Vua Hùng kí thác cho tới quản lý xứ Kinh Bắc, ông cũng có thể có công trừ hổ để giữ lại cuộc sống đời thường an yên cho tới dân. Ông sinh rời khỏi và mất mặt bên trên khu đất Hiệp Hòa, Bắc Giang và được thờ ở Đền IA khoảng chừng 3.700 trong năm này. Trong "Trường thiên đối liên" (mỗi vế khái niệm 71 chữ Hán) còn ghi lại ở Đến IA với câu nêu công đức của nhì Thánh: “... Diệt quốc rán, năng lượng điện quốc cơ, trùng tiêu xài quốc xí/Đương ư sóc phong liệt tướng/Thành sở vị: giang nam giới nhất nhân, giang bắc nhất nhân” (dịch nghĩa: “... Diệt giặc nước, xây phần móng nền, dựng cờ Tổ quốc/Cùng trang liệt giờ Sóc Sơn/Thành truyền thuyết: phía Nam sông tướng mạo xuất sắc, phía Bắc sông người tài” (tức là phía Nam sông Cầu với tướng mạo xuất sắc là Thánh Gióng, phía Bắc sông Cầu với người tài là Hùng Linh Công).
Truyền thuyết loại thân phụ là truyền thuyết về Thánh Chử Đồng Tử, Viral kể từ thế kỉ XV (Lê Đức Thịnh, đang được dẫn, tr. 283). Đây là mẩu chuyện về tơ duyên đằm thắm công chúa Mỵ Nương Tiên Dung với chàng trai nghèo nàn đau khổ Chử Đồng Tử.
Tương truyền Chử Đồng Tử sinh sống nằm trong phụ vương là Chử Cù Vân bên trên Chử Xá (huyện Văn Giang, Hưng Yên); với bạn dạng viết lách là Chử Vi Vân. Theo "Việt sử giai thoại" của Nguyễn Khắc Thuần - NXB Giáo dục). Chẳng may ngôi nhà cháy, mất mặt không còn của nả, nhì phụ vương con cái chỉ từ lại một chiếc khố nên thay cho nhau tuy nhiên đem. Lúc người phụ vương lâm công cộng, ông gọi con cái lại nói rằng hãy lưu giữ cái khố lại cho tới bạn dạng đằm thắm. Thương phụ vương nên Chử Đồng Tử liệm khố theo đuổi phụ vương, bản thân thì chịu đựng cảnh trần truồng đau khổ sở, mò mẫm sinh sống bằng phương pháp đêm tối câu cá, buổi ngày dầm nửa người bên dưới nước, lại gần thuyền buôn bán cá hoặc xin ăn.
![]() |
Đền thờ Chủ Đồng Tử ở Đa Hòa, xã Bình Minh, Văn Giang, Hưng Yên. Hình ảnh tư liệu |
Thời ấy Vua Hùng Vương thứ thân phụ với cô đàn bà thương hiệu là Tiên Dung đến tuổi hạc cập kê vẫn chỉ mến nghêu du tát thủy, ko chịu đựng lấy ông xã. Một hôm thuyền Long của công chúa cho tới thăm hỏi vùng cơ. Nghe giờ chuông rỗng, đàn sáo lại thấy nghi ngại trượng, người hầu tấp nập, Chử Đồng Tử hoảng kinh hoảng vội vàng vùi bản thân vô cát trốn tránh. Thuyền né vào bờ, Tiên Dung đi dạo rồi sai người quây mùng ở những vết bụi vệ sinh nhằm tắm, ai ngờ đích ngay lập tức vị trí của Chử Đồng Tử. Nước xối dần dần nhằm lộ toàn thân Chử Đồng Tử bên dưới cát. Tiên Dung quá bất ngờ bèn thăm nom sự tình, nghĩ về ngợi rồi van nài được nằm trong nên duyên bà xã ông xã.
Vua Hùng nghe chuyện thì khó chịu vô nằm trong, ko cho tới Tiên Dung về cung. Nàng biết ý nên nằm trong ông xã cởi chợ Hà Thám giao hoán với dân gian trá. Buôn buôn bán tấp nập, phồn thịnh, ai ai cũng kính thờ Tiên Dung-Chử Đồng Tử thực hiện chúa (theo "Việt sử giai thoại" của Nguyễn Khắc Thuần, NXB Giáo dục).
Một hôm với người bày cho tới cơ hội ra phía bên ngoài kinh doanh nhiều lãi, Tiên Dung khuyên nhủ ông xã nghe theo đuổi. Chử Đồng Tử bèn theo đuổi khách hàng buôn lên đường từng xuôi ngược. Một trong ngày hôm qua ngọn núi đằm thắm hải dương thương hiệu Quỳnh Tiên (có bạn dạng ghi là Quỳnh Vi - tìm hiểu thêm "Việt sử giai thoại" - Chuyện kể Chử Đồng Tử; đấy là thương hiệu một ngọn núi chỉ mất vô thần thọai), Chử Đồng Tử trèo lên am bên trên núi và gặp gỡ một đạo sĩ thương hiệu Phật Quang. Chàng bèn kí thác chi phí cho tới khách hàng buôn lên đường mua sắm và chọn lựa, còn bản thân thì ở lại học tập phép màu. Sau thuyền trở lại đón, Phật Quang tặng Chử Đồng Tử một cây côn và một cái nón lá, dụ rằng đấy là vật thần thông.
Xem thêm: anh là ai vậy beat
Về ngôi nhà, Chử Đồng Tử truyền từng sự lại cho tới bà xã. Tiên Dung giác ngộ bèn vứt việc kinh doanh, nằm trong ông xã ngao du mò mẫm thầy học tập đạo. Một hôm tối trời, đang được mệt nhọc tuy nhiên không tồn tại mặt hàng quán ven đàng, nhì bà xã ông xã tạm dừng cắm côn úp nón lên bên trên nằm trong nghỉ ngơi. bất ngờ nửa tối, vị trí cơ nổi dậy trở thành quách, cung vàng năng lượng điện ngọc đủ đầy, người hầu quân tráng nhan nhản. Sáng ngày sau, dân bọn chúng xung quanh quá bất ngờ bèn dân mùi hương trái cây ngọt cho tới van nài thực hiện chúng tôi. Từ đấy vị trí cơ phồn thịnh, đủ đầy như 1 nước riêng rẽ.
Nghe tin tưởng, Vua Hùng cho rằng với ý tạo ra phản, vội vàng xuất binh lên đường tấn công. Quân ngôi nhà vua cho tới, quý khách van nài rời khỏi phản kháng tuy nhiên Tiên Dung chỉ mỉm cười và kể từ chối ko kháng cự phụ vương bản thân. Trời tối, quân ngôi nhà Vua đóng góp ở bãi Tự Nhiên cách cơ một dòng sông. Đến nửa tối tự nhiên bão lớn dông rộng lớn nổi lên, trở thành trì, hoàng cung và cả chúng tôi của Tiên Dung-Chử Đồng Tử phút chốc cất cánh lên trời. Chỗ nền khu đất cũ đột sụp xuống trở thành một chiếc váy rất rộng.
Nhân dân cho tới cơ là vấn đề linh dị bèn lập miếu thờ, tư mùa cúng tế và gọi váy này đó là váy Nhất Dạ Trạch (Đầm Một Đêm), bến bãi cát này đó là Bãi Tự Nhiên hoặc Bãi Màn Trù và chợ này đó là chợ Hà Thị.
Sự chạm chán với phần kì túng đang được tô vẽ nên một thiên tình sử kỳ lạ vô loại hàng đầu vô lịch sử vẻ vang dân tộc bản địa. Lạ lùng là ở trên đây với 1 tình thương yêu và ý niệm bạo gan, cho tới nấc kiêu dũng, vượt lên toàn bộ từng ranh giới. Nàng Tiên Dung dám yêu thương, dám lấy chàng Chử Đồng Tử nghèo nàn yếu ớt, mặc kệ từng lễ giáo phong con kiến và ngôi vị loại bậc vô xã hội. Đây là 1 nét xinh đậm màu nhân bản nhất vô tư vị Thánh của “Tứ bất tử”. Câu chuyện thể hiện tại nguyện vọng thiết kế một cuộc sống đời thường phồn vinh vật hóa học bên trên nền tảng một tình thương yêu thực thụ. Người tao đang được đo đếm với cho tới 72 thôn lập năng lượng điện thờ Chử Đồng Tử, rải rác rưởi ở nhì bờ miêu tả ngạn sông Hồng. Trong số đó, với 1 đền rồng thờ rộng lớn lập bên trên thôn Chử Xá, Văn Đức, Gia Lâm, Hà Nội Thủ Đô.
![]() |
Phủ Tây Hồ, điểm thờ Mẫu Liễu Hạnh. Hình ảnh tư liệu |
Vị thánh sau cuối vô tư vị, mang tên thiệt là Liễu Hạnh, sinh rời khỏi vô thời Lê (1557). Liễu Hạnh Công chúa là 1 trong mỗi vị thần cần thiết nhất của tín ngưỡng VN. Bà còn được gọi là những tên: Bà Chúa Liễu, Liễu Hạnh, Mẫu Liễu Hạnh hoặc ở nhiều điểm nằm trong vùng Bắc Bộ bà được gọi ngắn ngủi gọn gàng là Thánh Mẫu.
Liễu Hạnh Công chúa được thờ ở thật nhiều điểm như Phủ Giầy ( Nam Định), phủ Tây Hồ và đền rồng Sòng Sơn Vọng Từ (phố Tôn Đức Thắng) ở (Hà Nội), đền rồng Dâu Tam Điệp, (Ninh Bình), đền rồng Sòng và đền rồng Phố Cát (Thanh Hóa), đền rồng Phủ Giày (TP Hồ Chí Minh) ... vô cơ, phủ Giầy ở Vụ Bản Tỉnh Nam Định là điểm cần thiết nhất. Hàng năm, cho tới ngày huý của bà, dân bọn chúng lên đường trẩy hội rất nhiều, nhất là ở hội Phủ Giầy vào mon 3 âm lịch (từ mồng 1 cho tới mồng 10). Dân gian trá với câu: "Tháng Tám giỗ Cha, mon Ba giỗ Mẹ", nói đến ngày giỗ của nhì vị được dân gian trá thờ cúng: "Cha" là Vua phụ vương Bát hải Động Đình và Trần Hưng Đạo, còn "Mẹ" đó là bà Chúa Liễu.
Liễu Hạnh là 1 nổi bật về việc xác định tầm quan trọng của những người phụ nữ giới, dám thưa lên khẩu ca phản kháng với triều đình phong con kiến, còn đem nặng nề tư tưởng Nho giáo, ko quý trọng tầm quan trọng của những người phụ nữ giới. Liễu Hạnh được dân gian trá tôn sùng là Thánh Mẫu.
Tục thờ Tứ bất tử là 1 tục lệ đem sắc tố tín ngưỡng tuy nhiên lại phản ánh đậm đường nét truyền thuyết lịch sử vẻ vang và có mức giá trị văn hoá rất rất thâm thúy. Đây đó là nền tảng tư tưởng tạo sự cốt cơ hội của quả đât Việt Nam: kiên trung, quật cường, lanh lợi, phát minh, tình ngôi nhà nghĩa nước hài hoà. Chất nhân bản được kết tinh ranh, gạn lọc vô bao đoạn đường lịch sử vẻ vang đang được tạo sự hình tượng hiển hách nhất của quả đât VN tao. Đó là bề dày, là nơi bắt đầu mối cung cấp của cuộc sống niềm tin tạo sự sức khỏe của dân tộc bản địa vào cụ thể từng thực trạng từ trước cho tới ni.
PGS – TS Phạm Văn Tình
Thư mục tham ô khảo
[1] Phan Huy Chú: Lịch triều Hiến chương loại chí, NXB giáo dục và đào tạo, Hà Nội Thủ Đô, 2007.
[2] Phan Ngọc: Bề dày văn hoá VN, VN – Khu vực Đông Nam Á ngày này, 1/1990.
[3] Hà Văn Tấn: Văn hoá Đông Sơn ở VN, NXB Khoa học tập xã hội, Hà Nội Thủ Đô, 1994.
[4] Trần Ngọc Thêm: Tìm về bạn dạng sắc văn hoá VN, NXB TP Sài Gòn, 2001.
Xem thêm: người ấy là ai chiếu vào thứ mấy
[5] Ngô Đức Thịnh: Tín ngưỡng và văn hoá tín ngưỡng ở VN, NXB Khoa học tập xã hội, Hà Nội Thủ Đô. 2001.
[6]Nguyễn Khắc Thuần: Việt sử giai thoại, NXB giáo dục và đào tạo, Hà Nội Thủ Đô, 2003.
[7] Trần Quốc Vương, Việt Nam: 100 năm gặp mặt văn hoá Đông Tây, Đất Mới (Canada), số mon 3-4/1991.
Bình luận