ái lực là gì

Bách khoa toàn thư banh Wikipedia

Trong cơ vật lý chất hóa học và chất hóa học cơ vật lý, ái lực hóa học là tính chất năng lượng điện tử tuy nhiên những Hóa chất rất khác nhau đem kỹ năng tạo hình những phù hợp Hóa chất.[1] Ái lực chất hóa học cũng rất có thể nhắc đến Xu thế của một vẹn toàn tử hoặc phù hợp hóa học phối kết hợp vì thế phản xạ chất hóa học với những vẹn toàn tử hoặc phù hợp hóa học không như bộ phận.

Bạn đang xem: ái lực là gì

Lịch sử[sửa | sửa mã nguồn]

Lý thuyết ban đầu[sửa | sửa mã nguồn]

Ý tưởng về ái lực là vô nằm trong lâu lăm. đa phần nỗ lực đã và đang được triển khai nhằm xác lập xuất xứ của chính nó.[2] Tuy nhiên, phần rộng lớn những nỗ lực vì vậy, nước ngoài trừ một cơ hội chung quy, kết thúc giục có hại vì thế "ái lực" nằm tại nền tảng của toàn bộ những phép màu, bởi vậy đem kể từ khoa học tập thời cổ kính.[3] Tuy nhiên, chất hóa học cơ vật lý là 1 trong trong mỗi ngành khoa học tập trước tiên phân tích và kiến tạo một "lý thuyết về ái lực". Tên affinitas phen trước tiên được dùng theo đòi nghĩa ái lực chất hóa học trong phòng triết học tập người Đức Albertus Magnus sát năm 1250. Sau cơ, những người dân như Robert Boyle, John Mayow, Johann Glauber, Isaac Newton và Georg Stahl thể hiện những ý tưởng phát minh về ái lực tự động lựa chọn vô nỗ lực phân tích và lý giải sự cải cách và phát triển của nhiệt độ trong những phản xạ châm cháy.[4]

Xem thêm: cha vũ thế toàn là ai

Thuật ngữ ái lực đã và đang được dùng theo đòi nghĩa bóng kể từ khoảng tầm 1600 trong những cuộc thảo luận về quan hệ cấu tạo vô chất hóa học, triết học tập, v.v., và tham ô chiếu cho tới "sức mút hút tự động nhiên" là từ thời điểm năm 1616. "Ái lực hóa học", vô lịch sử dân tộc, đang được nhắc đến "lực" tạo nên những phản xạ chất hóa học.[5] hao hao Xu thế phối kết hợp ″ của ngẫu nhiên cặp hóa học này. Định nghĩa rộng lớn, được dùng công cộng vô xuyên suốt lịch sử dân tộc, rằng ái lực chất hóa học là đặc thù nhờ cơ những hóa học đột nhập hoặc ngăn chặn sự phân bỏ.[2]

Thuật ngữ chất hóa học văn minh là 1 trong trở nên thể được sửa thay đổi đôi khi của "ái lực tự động chọn" được nói đến việc ở thế kỷ 18 hoặc những mê hoặc tự động lựa chọn, một thuật ngữ được dùng vì thế giáo viên chất hóa học thế kỷ 18 William Cullen.[6] Dù Cullen đem đề ra cụm kể từ này sẽ không rõ nét hay là không, tuy nhiên cơ hội dùng của ông nhịn nhường như đem trước đa số những người dân không giống, tuy vậy nó nhanh gọn trở thành thịnh hành bên trên từng châu Âu, và được dùng quan trọng vì thế căn nhà chất hóa học người Thụy Điển Torbern Olof Bergman vô xuyên suốt cuốn sách De attractionibus electivis (1775). Các lý thuyết về ái lực đã và đang được dùng Theo phong cách này hoặc cách tiếp theo vì thế đa số những căn nhà chất hóa học kể từ khoảng tầm vào giữa thế kỷ 18 cho tới thế kỷ 19 nhằm phân tích và lý giải và tổ chức triển khai những sự phối kết hợp không giống nhau tuy nhiên những hóa học rất có thể đột nhập và kể từ cơ bọn chúng rất có thể được lôi ra.[7][8] Antoine Lavoisier, vô kiệt tác phổ biến năm 1789 Traité Élémentaire de Chimie (Nguyên tố hóa học), nhắc đến kiệt tác của Bergman và thảo luận về định nghĩa ái lực tự động lựa chọn hoặc mê hoặc tự động lựa chọn.

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ Chisholm 1911
  2. ^ a b Levere, Trevor, H. (1971). Affinity and Matter – Elements of Chemical Philosophy 1800-1865. Gordon and Breach Science Publishers. ISBN 2-88124-583-8.
  3. ^ Malthauf, R. Phường. (1966). The Origins of Chemistry. Pg. 299. London.
  4. ^ Partington, J.R. (1937). A Short History of Chemistry. New York: Dover Publications, Inc. ISBN 0-486-65977-1
  5. ^ Thomas Thomson. (1831). A System of Chemistry, vol. 1. p.31 (chemical affinity is described as an "unknown force"). 7th ed., 2 vols.
  6. ^ See Arthur Donovan, Philosophical Chemistry in the Scottish Enlightenment, Edinburgh, 1975
  7. ^ Eddy, Matthew Daniel (2004). “Elements, Principles and the Narrative of Affinity”. Foundations of Chemistry: 161–175.
  8. ^ On the variety of affinity theories, see Georgette Taylor, Variations on a Theme; Patterns of Congruence and Divergence among 18th Century Affinity Theories, VDM Verlag Dr Muller Aktiengesellschaft, 2008